Tình cờ hay định mệnh?
---- 10 năm trước ----
E: Chun ngốc!!!! Đứng lại mau!!!!
C: haha, ngu sao đứng lại cho cậu đánh, có giỏi thì rượt theo mình đi!
E: hem thấy người ta rượt mún đứt hơi nãy giờ sao còn nói? Đồ bạn xấu! Có…. trả ngay cây bút cho mình ko?!? [trời ạ, làm nãy h tưởng gì, thì ra giành nhau cây bút!]
C: Ne-vờ nhá! Nó đang nằm trong tay mình, là-của-mình, còn lâu cậu mới lấy lại dc! Kẹo Lùn! Haa….
[thế đấy, cả 4 năm nay, ở cái trường tiểu học Hana (bí wá lấy đại) này, ko ngày nào là ko có tiếng nhốn nháo của 2 cô cậu nhóc! Nhưng kể cũng…. vui!]
….
E: Tóm dc cậu rồi nhá! Haha, wên mất “chị” trong đội điền kinh của trường àh “kưng”?
C: ăc ặc, buông tay ra, cậu kéo mạnh wá, áo siết cổ mình chết bây h!
E: ko buông! Cho cậu chết luôn để khỏi ăn hiếp mình nữa! [nói thì nói dzậy thui, chứ pé Ella nỡ lòng nào để thằng bạn thân nhất của mình die chứ! :aha: ]
C: ac.... thanks… cho mình 3’ để…. thở đã….
E: haha, đáng tội, chạy cho cố dzô, mà nói dzậy thui chứ mình cũng…. mệt wé rùi! Hoà bình ha, trả lại cây bút cho mình đi! :D
C: Ủa ủa? Mình có nói hoà bình bao h đâu? *mặt ngây thơ vô (số) tội* Tạm nghĩ giữa hiệp thui chớ bộ! Bi h tiếp nè! Cây bút này sẽ là của cậu, nếu cậu lấy lại dc từ tay mình, còn ko thì…. mơ đi! [nói rùi cậu nhóc giơ cao tay+ nhón chân hết mức có thể, ác]
E: ax…. đồ Chun đáng ghét! Cao dzậy sao mà lấy dc chớ! Trả đây, mình mới mua chưa viết dc chữ nào! *dzừa nói, con pé dzừa thầm nguyền rủa cặp chân… nửa mét của mình*
C: dzị thì để mình viết giùm cho!
E: Hem! Trả mau đây! *nhảy loi choi, loi choi*
C: hụm hụm…. nhịn hết nổi rùi, haha…. nhìn cậu mắc cười wá! Chân ngắn mà bày đặt! :))
E: Grrrr, dzị mà cũng đòi làm bạn thân hả? Đồ xấu xí! Cho cậu luôn, mai mình mua cây khác! [nói xong cô nhóc bỏ đi lun, ko wên đạp vào chân Chun 1 cái rõ đau]
C: Đau! hey…. Đùa mà, trả cậu nè, Kẹo Lùn… Kẹo Lùn!!
*Ella chơi cùng Chun vui vẻ thế mà ko biết là….*
--ra về--
Ariel: Ella Chen!
E: hở? Bạn là ai? Sao biết tên mình dzậy?
A: hỏi làm gì? Chỉ cần biết cái vẻ hí ha hí hửng, chảnh chẹ thấy ghét của mày làm tao phát ngứa con mắt, dzậy thôi!! Mày thấy gì đây ko? *chỉ tay về phía bọn nhóc to con, mặt mũi hầm hầm, lại còn đeo kính đen nữa chứ, ối trời!*
E: ờ…. giống mafia nhỉ? [ ọc, pé ui là pé, bọn chúng định “pụp” pé đó]
A: *choáng vì câu trả lời của Ella, nhưng vẫn cố làm mặt lạnh, rùi way ra bọn nhóc* Tụi bây!....
C: Mấy người định làm cái gì dzậy hả? Ariel! mình đã nói dzới cậu là đừng đụng tới Ella mà?
A: Nhưng….
C: ko có nhưng nhị gì hết! về đi, nếu không muốn chọc mình giận! …. Còn đám “đầu gấu nhí” này nữa? Mún gì! *lườm* hay nhớ cái này? *tay nắm chặt, dí sát mũi thằng nhóc lớn nhứt*
A: ơ….ơ…. *khép nép khép nép* Rút!
*cả bọn mặt mày xanh lè xanh lét, cắm đầu chạy tuốt* [woaiiiiz, xem ra nhóc Chun này cũng oai dữ ta? :aha: ]
E: *ngẩn ngơ* Chả hiểu mô tê gì!
C: hey, bị gì dzị Kẹo Lùn? Tụi nó có làm gì cậu hem?
E: Hả? làm gì là làm gì? Có làm gì đâu? [ ọc, đừng nói pé ngây thơ đến mức đó chứ!] Mà cậu wen mí bạn đó hả?
C: wen! Ariel là bạn lúc nhỏ của mình, mới chuyển tới trường dc mấy ngày. Bữa mình kể đó!
E: *trầm ngâm lục… bộ nhớ* Ơ.. Umh… A! Nhớ rùi! Là Ariel, cậu ý cũng dễ thương chớ hen? Ước gì mình dc làm bạn dzới Ariel! :eyes:
C: ngốc, người ta mới dzừa định đánh cậu, mà còn bạn bè gì nữa trùi?
E: đánh? Đánh chi? Mình đâu có làm gì cậu ý? [kiểu này là ngây thơ thiệt rùi!]
C: thui mịt wá, chiện-người-lớn, cậu hem cần bít! [haha, nhắm mình lớn hơn ai hem mà nói thía?]
E: ???? A! sao cậu lại ở đây? Chưa dzề hả?
C: dzề sao dc muh dzề! Mình phải ở đây bảo vệ cậu chứ! Ko có mình, cậu bị bọn nó đánh nãy h rùi, thấy chưa!
E: Chưa! Mà…. cậu làm vệ sĩ của tớ hùi nào thía? Mới biết ah! :look_down:
C: Ừ thì… mình hứa từ năm lớp 1 rùi mà! mình....
E: sao?
C: hem có rì! :D *giả ngu* Thui, để “vệ sĩ” của “công chúa” hộ tống cô về nhé.... Kẹo Lùn? Haha…
E: Đã nói ko dc gọi mình = cái tên đó mà! Đứng lại xin lỗi coi Chun!!!!
[ ôi trời, 2 đứa này mắc gì mà khoái rượt nhau thía hem bít!!!!]
…. Nhưng chiện gì tới cũng phải tới, bao h pé Ella cũng bắt kịp Chun dù chân cô pé…. ngắn hơn hơi bị nhiều!
A: Sắp dc rùi!....*mãi chạy mà pé Ella ko biết ngay dưới chân mình có 1 “em” đá to đang chờ sẵn và…* Á!!!!
C: coi chừng ngã!
*ko chần chừ, cậu bé vội way lại đỡ lấy Ella. [và chiện ai-cũng-biết-là-chiện-gì-đó đã xảy ra] Cô bé mất đà, ngã ngay vào lòng cậu. Bất động!! 1s….2s…3s….
E: Aaaa…. Xin lỗi cậu, Chun!
C: ko… ko có gì…. Mình… mình là vệ sĩ của cậu mà! Phải làm nhiệm vụ chớ! [cà lăm roài, hehe] *Bây h có thể nói mặt cậu nhóc còn đỏ hơn cả gất chít nữa ý chớ! mắc cỡ mà lị! Má pé Ella cũng ửng hồng, so ra thì cũng chả kém Chun là mấy đâu! :aha: 2 đứa cứ cuối gằm mặt cả một lúc lâu, ko mở miệng nói thêm dc gì, nhưng rùi Chun cũng chịu lên tiếng để phá vỡ cái sự im lặng đó* [đánh trống lãng đúng hơn]
C: hey, còn dzụ wa Nhật? Chừng nào cậu mới đi?
E: ….Ngày….mai!
C: hả???? Cái gì, ngày mai???? Sao cậu ko nói mình biết trước????
E: mình…. Xin lỗi, mình hem muốn cậu lo lắng.
C: ngốc! Ella ngốc! Lo lắng gì chứ, tụi mình là bạn thân mà!
E: nhưng…. mình…. Thôi, tới nhà mình rồi, mình cần phải chuẩn bị đồ đạc nữa!
C: Ella!!!! Mình ko cho cậu đi đâu!!!! Mình nói rồi, mình là vệ sĩ của cậu, mình phải theo bảo vệ cậu, mình ko cho cậu đi đâu hết! Nghe chưa??
E: Cậu sao dzị? Chả phải hồi lúc cậu thường xuyên bảo mình “đi đâu thì đi luôn đi” sao? Rùi còn nói mình phải wa Nhật mau mau, để mua wà về cho cậu nữa mà? Sao giờ….
C: Xin lỗi Ella, mình…. cũng chả biết sao nữa, tự nhiên lại nổi nóng dzậy! [sợ Ella đi chứ gì, hehe] Thôi, cậu vào nhà đi, mai mình cũng ra sân bay với cậu! Sẽ hộ tống cậu tới nơi tới chốn, chừng nào cậu “yên vị” trên máy bay rùi mới tha dc :D
E: umh, Chun! Mai gặp, nhớ tới sớm nha!